Ruồi ....
RUỒI
Mỗi lần qua lại mấy cây cầu ở bắc ngang 2 bờ ở thượng nguồn kênh Nhiêu Lộc, là tôi thấy mình cà ngáo chi lạ, các cụ ạ! Ai đời, có lắm lúc, chỉ có mình mình đi đúng chiều, trong khi cả đàn xe chạy theo hướng ngược lại, dù người ta có trồng mấy cái trụ nhựa sơn màu cam rất bắt mắt ở cả hai đầu cầu, để cản ngăn đám xe chạy ngược ngạo ấy.
Rất nhiều khi, tôi phải cúi đầu trước đa số kẻ đang phi vèo vèo trên cầu ngược với chiều tôi lái xe. Tất nhiên, vì tôi là thiểu thiểu số người ngu vốn chấp hành luật giao thông, nên đa đa số kẻ chạy xe bất cần đời ấy có vẻ như đang rất vênh mặt lên, ra vẻ ta là người tuyệt tuyệt tự do!
Thậm chí, đám lái xe chỉ coi trọng sự tiện lợi của chính mình ấy, còn ép những kẻ thế cô như thằng tôi ngu muội này, khiến nhiều lúc mặt tôi xanh như tàu lá trong tràng cười rất vinh hiển của kẻ chiến thắng!
Lâu lâu, tôi mới thấy có bóng dáng ông áo vàng thủng thỉnh ở cái đầu cầu nào đó, thì ô hay, đường chi mà rộng thế cơ chứ, bởi lũ xe rạo rực kia đã lủi đi khỏi tầm ngắm của trự áo vàng. Rồi, đại đại hiếm lần tôi được chứng kiến 1 anh tài xế 4 bánh đang vừa mở cửa xe, vừa lẩm bẩm, chết mẹ rồi, lại tốn tiền…
Ừ, thì tại anh ta đi ngược chiều chứ sao. Có cả bảng cấm, bảng hướng dẫn rành rành, có yết thị về số tiền phải đóng phạt nếu vi phạm luật giao thông, mà cụ thể là đi ngược chiều trên những cây cầu này, mà anh ta cứ tỉnh như ruồi vậy.
Lạ là, non nước này có quá trời ruồi mà chẳng làm sao chúng bớt vo ve: Này thì vượt đèn đỏ, này thì đi ngược đường, này thì làm chuyện ngược lòng dân, này thì nâng điểm, này thì hạ dùi cui…, đủ cả, chẳng thiếu sự gì!
LAM TRẦN 13.06.2019
Phần còn lại
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét